Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2015

NHẬP MÔN - Giáo Hữu - Thượng Công Thanh - Hội Thánh Truyền Giáo

NHP MÔN
Giáo Hữu - Thượng Công Thanh - Hội Thánh Truyền Giáo

Có người quan niệm rằng: “Hễ ở hiền làm lành lánh dữ, khi mất sẽ được siêu sinh tịnh độ, chớ cần gì phải nhập môn, cầu Đạo”. Đúng là theo Đạo thì phải ăn hiền, ở lành, đó chỉ là điều kiện phải có nhưng chưa là yếu tố quyết định, bởi những lý do sau đây.
Trước hết, chúng ta có thể hiểu, nhập là vào, môn là cửa, nhập môn là vào cửa Đạo (Đạo ở đây là Đạo Cao Đài).
Tìm đường học Đạo
Thầy đã nói: “Thầy đến thế gian là lập cho các con một trường thi công quả”. Công là hành động, quả là kết quả (hoạt động đem lại ích lợi cho mọi người). Thông thường muốn thi cử thì phải học hành, học những gì, thi những gì và học ở đâu, ai dạy là có kết quả tốt nhất? Việc này đòi hỏi học sinh phải chọn thầy và trường. Thầy giỏi, trường có kỷ cương, học sinh chăm ngoan thì học sinh đỗ nhiều và đạt vị trí cao.
Người nhập môn vào Đạo Cao Đài ví như một Cha, được đồng đạo giúp đỡ nhau, dìu dắt nhau trong đường đạo và đường đời để anh trước em sau mà đi đến nơi Bồng Đảo.
Như vậy tùy theo căn cơ của mỗi người trong đạo được tu từ thấp đến cao (Hạ thừa, Trung thừa và Thượng thừa), có thứ lớp, có từng bậc tu, không thể chưa qua lớp 1 mà lên lớp 2 hay lớp 3 được.
Có sự che chở của Thiêng Liêng
Khi đã chính thức là người tín đồ rồi sẽ được Thầy che chở:
“Nhập môn rồi con Thầy, Thầy độ,
Tẩy uế oan nghiệp khổ tận trừ.
Khai đàn mở lối Ngọc Hư,
Trấn thần định tỉnh tâm tư tịch tà.
An vị rồi có Cha làm chủ,
Thoát tôi đòi khỏi lũ quỷ ma.
Giải oan rửa sạch oan gia,
Hồng ân đại xá Kỳ Ba của Thầy.
Từ vô thỉ đến nay, tạo ác,
Thầy lãnh thay giải thoát cho con.
Sinh sinh vay trả vẫn còn,
Đem con tắm thánh còn con Đạo dòng.”
(Đức Quan Thế Âm Bồ tát dạy tại Thánh Thất Thái Hòa, ngày 19.04.ĐĐ 30)
Trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển Quyển I trang 73 ngày 19/02/1926 Thầy dạy: “Cả kiếp luân hồi thay đổi từ vật chất mà ra thảo mộc, từ thảo mộc đến thú cầm, loài người phải chuyển kiếp ngàn ngàn, muôn muôn lần tới đến địa vị nhơn phẩm. Nhơn phẩm trên thế này lại còn chia ra phẩm giá mỗi hạng. Đức bậc Đế Vương nơi trái địa cầu này chưa đặng vào bực chót của Địa cầu 67. Trong Địa cầu 67 nhơn loại cũng phân ra đẳng cấp dường ấy. Cái quý trọng của mỗi Địa cầu càng tăng thêm hoài, cho tới Đệ nhứt cầu. Tam Thiên Thế Giới, qua khỏi Tam Thiên Thế Giới mới tới đến Tứ Đại Bộ Châu, qua Tứ Đại Bộ Châu mới vào đặng Tam Thập Lục Thiên. Vào Tam Thập Lục Thiên rồi mới chuyển kiếp tu hành nữa, mới đặng đến Bạch Ngọc Kinh , là nơi Đạo Phật gọi là Niết Bàn đó vậy...
Vậy Thầy dặn các con, nếu kẻ không tu, làm đủ phận người, công bình, chánh trực, khi hồn xuất ra khỏi xác thì cứ theo đẳng cấp gần trên mà luân hồi lại nữa thì biết chừng nào đặng hội hiệp cùng Thầy? nên Thầy cho một quyền rộng rãi cho cả nhơn loại, càn khôn thế giới, nếu biết ngộ kiếp một đời tu, đủ trở về cùng Thầy.”
Tại sao biết ngộ một đời tu, trở về cùng Thầy? Trong Cơ Tận Độ tàn linh này, Thầy quyết đem con cái của Thầy trở về quê xưa vị cũ, gọi là thời Đại Ân Xá. Muốn được hưởng Ân Xá thì phải tu, muốn tu thì phải vào Đạo. Trong lễ nhập môn có phép giải oan, giải oan để tiêu trừ căn nghiệp từ bao lượng kiếp:
May đặng gặp hồng ân chan rưới,
                     Giải trái oan sạch tội tiền khiên.
                           Đóng Địa ngục, mở tầng Thiên,
                  Khai đường Cực lạc, dẫn miền Tây phương.
                     Nhập Thánh thể dò đường cựu vị,
                     Noi Chơn truyền khử quỷ trừ ma.
                           Huệ quang chiếu thấu chánh tà,
                  Chèo thuyền Bát Nhã Ngân hà độ sanh.
                     Cứ nương bóng CHÍ LINH soi bước,
                     Gội mê đồ tắm nước MA HA.
                           Liên đài nay nở thêm hoa,
                  LÃO ĐAM cũng biết, THÍCH GIÀ cũng quen.”
(Kinh Giải Oan)
Tại sao phải minh thệ
Muốn được giải oan, dứt nghiệp lực như đã nói ở trên thì người nhập môn phải minh thệ: “Con tên là _____ tuổi____ thề rằng: Từ đây con biết một Đạo Cao Đài Ngọc Đế, chẳng đổi dạ đổi lòng, hiệp cùng chư môn đệ, gìn luật lệ Cao Đài, như sau có lòng hai, thì Thiên tru Địa lục”
Lời minh thệ có ý nghĩa là phải cam kết giữ trong Tam Qui, Tam Qui là:
- Qui y Phật: Từ đây con biết một Đạo Cao Đài Ngọc Đế, có nghĩa là ngưỡng vọng và tin tưởng tuyệt đối vào Quyền năng của Đấng Chí Tôn. Không thay đổi đức tin bất cứ lý do gì.
- Qui y Pháp: gìn luật lệ Cao Đài, là phải tuân giữ các pháp môn truyền dạy của Thượng Đế và các Đấng Thiêng Liêng như những điều ghi trong Tân Luật, Pháp Chánh Truyền, Thánh Ngôn Hiệp Tuyển...
- Qui y Tăng: hiệp cùng chư môn đệ, là tôn trọng tất cả các huynh đệ cao đài từ chức sắc đến tín đồ có nhiệm vụ dìu dắt ta tiến bộ trong tu học, lập công bồi đức.
Lời minh thệ mang tính cam kết, khẳng định đức tin: như sau có lòng hai, thì Thiên tru Địa lục. Ở thế gian thì người đứng đầu một nước thường ân xá (giảm tội) trong những ngày lễ trọng, người được hưởng đặc ân này phải cam kết không tái phạm, nếu tái phạm tội sẽ nặng hơn. Còn đối với Vô hình muốn được xá tội thì người nhập môn phải tự mình cam kết giữ đúng qui giới như lời thệ mới được hưởng Hồng ân Đại xá (không cam kết không được ân xá).
Đọc Thánh ngôn Thầy dạy trong Thánh Ngôn Hiệp Tuyển giờ Ngọ ngày mồng 1 tháng 7 năm Bính Dần (09/08/1926) ta thấy rõ điều này:
“...Quỉ Vương đến trước Bạch Ngọc Kinh xin hành xác và thử thách các con. Thầy chẳng chịu cho hành xác, chúng nó hiệp Tam Thập Lục Động toan hại các con; nên Thầy sai Quan Thánh và Quan Âm đến gìn giữ các con, nhưng phần đông chưa lập Minh Thệ nên chư Thần, Thánh, Tiên, Phật không muốn nhìn nhận.”
Ở Hội Thánh Truyền Giáo
Ở Hội Thánh Truyền Giáo Cao Đài lễ Nhập môn được qui định như sau:
“Khi có người phát tâm cầu Đạo, phải có hai Đạo hữu dẫn tấn đến thưa Ban Trị Sự sở tại. Ban Trị Sự trình Đầu Họ Đạo Thánh Thất xin làm lễ Nhập môn. Trường hợp nơi ở của người xin nhập môn chưa có Đạo Thầy hoặc đã có mà người nhập môn không biết Xã Đạo lại trực tiếp đến Đầu Họ Đạo thông báo cho Ban Trị Sự gần nhất chọn cử hai người dẫn tấn và định ngày nhập môn.
Trước khi làm lễ Nhập môn Đầu Họ Đạo Thánh Thất chỉ định Ban Phổ Tế hướng dẫn người nhập môn học hiểu Giáo lý, Kinh luật và học thuộc lời thệ xin nhập môn trong thời gian ít nhất một tháng (Trừ trường hợp đặc biệt).
Lễ nhập môn được cử hành tại Thánh thất vào ngày Đàn lệ. Trường hợp già yếu và bịnh nặng không đến Thánh thất được thì được phép mời vị Đầu Họ Đạo đến làm lễ nhập môn tại nhà Ban Trị Sự có thời Thầy.
Lễ Nhập môn do Đầu Họ Đạo chủ lễ, người nhập môn quỳ sau, hai người dẫn tấn quỳ hai bên. Đầu Họ Đạo cáo Đức Chí Tôn xin Bí tích. Đoạn đầu họ đạo và hai người dẫn tấn đứng lên, người nhập môn quỳ yên để nghe Đầu Họ Đạo nói ý nghĩa tuyên thệ. Tiếp đó người nhập môn tự đọc lời Minh Thệ. Thệ xong đồng nhi đọc bài Kinh Giải Oan cho người nhập môn. Lễ xong người nhập môn đứng dậy.
Đầu họ đạo dặn người dẫn tấn phải thường xuyên nhắc nhở người Đạo hữu mới giữ trong Qui Giới, các ngày Đàn lệ về Xã Đạo hoặc Thánh Thất chầu lễ.
Cuối cùng, tất cả vào lễ tạ Đức Chí Tôn và bãi đàn...”
(trích Kinh Tận Độ năm 1995, trang 34 - 35 của HTTG Cao Đài)
Con nhà Đạo (Đạo dòng) chỉ làm lễ Sinh nhật, Tắm Thánh, Thành Nhân, không làm lễ Nhập môn. Và trong lễ Tắm Thánh có Pháp Giải oan:
“Xin gìn giữ Thánh hình thanh bạch,
Xin xá ân rửa sạch tiền khiên.
Căn xưa ví dữ cũng hiền,
Dầu ra cửa tội, đủ quyền cao siêu.”
(Kinh Tắm Thánh)
Như vậy người muốn tu học hành đạo, lập công bồi đức đúng Chơn Truyền Đạo Pháp để khi thoát xác trở về hội hiệp cùng Thầy, chứng phẩm vị Thiêng Liêng thì bước đầu phải nhập môn, cầu Đạo.

Trong Kỳ Ba Đại Ân Xá này, người giác ngộ nhập môn để được tiêu trừ nghiệp chướng, thoát cửa luân hồi sinh tử, được hộ trì che chờ của Thầy và các Đấng Phật, Tiên, Thánh, Thần và đặc biệt là tu hành có phương pháp và có tổ chức.n

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

THÔNG ĐIỆP TỪ THẦN MẶT TRỜI

THÔNG ĐIỆP TỪ THẦN MẶT TRỜI
Hỡi những rặng rừng thiêng núi thẳm!
Hỡi những loài hạ thú thượng cầm!
Ta là Thần Mặt Trời hằng soi sáng sau những đêm dài tăm tối, mặt đất đã phơi bày. Ta rất đau lòng khi nhìn thấy thiên nhiên và muôn sinh bị loài người xâm hại.
Các khu rừng thân yêu ơi! Trái đất không thể duy trì sự sống nếu những khu rừng các ngươi không khỏe mạnh và phát triển. Các ngươi là mái nhà che chở cho hơn hai phần ba số loài trên thế giới. Các ngươi giống như lá phổi xanh của hành tinh, cung cấp oxy và giúp cân bằng lượng mưa và khí hậu. Tuy nhiên, các ngươi đang có nguy cơ bị hủy diệt do nền công nghiệp hiện đại phục vụ cho xã hội tiêu thụ của loài người. Các ngươi đang bị đốt cháy, bị suy thoái ở mức độ kinh sợ: 80% diện tích rừng trên thế giời đã bị phá hủy, thì khối lượng carbon được thải vào khí quyển nhiều hơn lượng phát thải khí nhà kính hàng năm từ nhiên liệu hóa thạch, gây ra mối thảm họa toàn cầu!
Các loài muôn thú thân yêu ơi! Ta vô cùng xót xa vì rất nhiều loài động vật hoang dã các ngươi đã suy giảm nghiêm trọng do hoạt động của loài người, khai thác tài nguyên không khôn ngoan để ô nhiễm nguồn nướcc ảnh hưởng tới sự sống còn của các loài thực vật và động vật.
Nhưng các ngươi hãy yên tâm, từ nay cho đến năm 2020, Ta tin tưởng rằng, tiếng nói Hòa Bình Xanh sẽ tác động đến loài người, đến các công ty khai thác gỗ, chấm dứt nạn phá rừng ở những khu rừng nguyên sinh để bảo vệ đa dạng sinh học, bảo vệ môi trường hoang dã; tái chế và giảm năng lượng tiêu thụ hàng hóa; giảm thiểu sử dụng các chất diệt cỏ và thuốc trừ sâu để bảo vệ những gì còn lại của hệ sinh thái đặc biệt là giảm biến đổi khí hậu.
Hỡi những hàng giáo dân trên toàn thế giới!
Ta là Thần Mặt Trời hằng soi sáng sau những đêm dài tăm tối, mặt đất đã phơi bày. Ta rất đau lòng khi nhìn thấy không ít người tuy có tín ngưỡng tôn giáo vẫn đang bị cuốn hút vào dòng thác lũ tham lam và thù hận.
Các ngươi hãy truyền cho nhau về ý nghĩa và vai trò của tôn giáo là gìn giữ hòa bình; tôn giáo không là nguồn gốc của sự xung đột, bởi Thượng Đế là Cha của sự thương yêu, giềng bảo sanh của càn khôn thế giới, chớ Thượng Đế không kêu gọi bạo lực. Các ngươi đừng hiểu lầm qua những tay mộng bá đồ vương lợi dụng tôn giáo làm nhãn hiệu phát động chiến tranh; nhan danh Thượng Đế để giết người hàng loạt, khủng bố và thậm chí tội ác diệt chủng.
Hãy trả lại sứ mạng đích thực của tôn giáo là bảo vệ hòa bình!
Hỡi những nhà lãnh đạo và đại diện tôn giáo Cao Đài!
Ta là Thần Mặt Trời hằng soi sáng sau những đêm dài tăm tối, mặt đất đã phơi bày, một phần thần quang của Ta trực chiếu và mảnh đất Việt Nam. Ta rất buồn khi nhìn thấy hiện tình tôn giáo Cao Đài, đã gần một trăm năm tuổi Đạo mà vẫn chưa trưởng thành, còn yên phận ngủ vùi trong từng lũy tre làng, trong từng ý hệ phái phe cục bộ.
Hãy thức dậy và mở rộng cửa ra, để nhìn thấy không gian bao la bên ngoài và để mọi người được nhìn thấy không gian ấm cúng bên trong! Các ngươi đang sống trong một thế giới mà ở đó sự cô lập là điều không thể chấp nhận. Các ngươi đang sống trong một thời gian chuyển biến chưa từng có của dân tộc và nên văn hóa giao thoa; cho nên các ngươi đều phải phụ thuộc lẫn nhau, chia sẻ nhau một trách nhiệm không thể thiếu chỉ vì hạnh phúc cho nhân loại, bởi các ngươi là nhân loại!
Hãy chung tâm thực hiện đầy đủ vai trò của mình như là một lực lượng gìn giữ hòa bình ngay trong hàng ngũ tôn giáo, phục vụ như là một liên kết truyền thông giữa hai bên đối lập, và cung cấp, đào tạo phương pháp hòa bình đối thoại liên tôn; đối thoại liên chi; đối thoại với tổ chức mình và đối thoại ngay cả chính mình. Đối thoại với chính mình là nhìn thẳng vào tâm thức, là hồi quang phản chiếu, để nhận ra đâu là thánh tâm, đâu là phàm ý, giữ lấy thánh tâm làm nòng cốt cho mọi hành xử tiếp theo.
Đối thoại với chính mình là cách tự phê tốt nhứt cho các ngươi để trở thành nhà tu, nhà hướng đạo trọn vẹn đức hạnh trong tôn giáo. Người hướng đạo hãy xứng đáng là trung tâm về đức hạnh; trong cái trung tâm về đức hạnh ấy, còn có cả đức tính khoan dung và khiêm tốn. Hướng đạo là người chăn dắt, việc hành xử của các nhà hướng đạo có tính cách kéo hơn là đẩy, giảng dạy hơn là ra lệnh, truyền cảm hứng hơn là trách móc. Hướng đạo là người để phục vụ nhơn sanh chớ không phải để xây dựng đế chế, có bệ chống lưng; ngồi một chỗ mà ra lệnh cho người khác phục vụ mình; ai góp ý sửa sai thì cho rằng kẻ đó chống báng mình và tìm cách triệt tiêu họ. Hành đạo dựa vào tài năng và đức độ, không dựa vào một cây to bóng cả nào để làm thế chống lưng, hoặc can tâm làm cây chống lưng cho hàng con buôn đội lốt tu hành.
Ta biết rằng tôn giáo không phải là phương thuốc duy nhất cho tất cả những căn bệnh thời đại, nhưng nó có một sứ mạng không thể thiếu trong thời khắc quan trọng này, nhất là sứ mạng Đại Đạo của các ngươi.
Thế kỷ mới vừa sang vài trang, cũng là vài trang mở đầu cho thời đại nhất thể hóa; làm thế nào duy trì niềm tin vốn có, đồng thời làm cho tốc độ Đại Đạo bắt nhịp với tiến bộ xã hội nhơn loài.
Trước thềm năm mới Ất Mùi, nhân danh ánh sáng Mặt Trời, Ta cầu xin Thượng Đế ban cho các ngươi ẩn điển của sự hòa hợp và hòa bình; chỉ có hòa hợp với hòa bình mới mang đến cho nhơn loại một cuộc sống hạnh phúc và thịnh vượng trong một thế giới tốt đẹp hơn. Ta chào tất cả và chúc lành muôn loài trên trái đất.
Ghi chép: Truyền Trạng THANH CĂN
Hội thánh Cao Đài Tiên Thiên
Tòa thánh Châu Minh (Tiên Thủy, Bến Tre)


 Đăng trong ĐẠI ĐẠO VĂN UYỂN - XUÂN 2015

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

Thất Thánh Tiên Thiên

GIÁO TÔNG SƠ KHAI
PHAN VĂN TÒNG (1881-1945)
CHÁNH CÔNG MINH TIÊN


ĐẠO CHƯỞNG PHÁP
NGUYỄN HỮU CHÍNH (1878-1944)
BẢO ĐỨC CHƠN TIÊN


NHO CHƯỞNG PHÁP
NGUYỄN THẾ HIỂN (?-1948)
BÁC ÁI CHƠN TIÊN


ĐẠO CHƯỞNG PHÁP
LÊ KIM TỴ (1893-1948)
CHƯỞNG CÔNG CHƠN TIÊN

THÁI ĐẦU SƯ
TRẦN LỢI 
KIM QUANG CHƠN TIÊN


GIÁO TÔNG
NGUYỄN BỬU TÀI (2/8/1881-29/9/1958)
PHÁP LỰC KIM TIÊN


THƯỢNG ĐẦU SƯ
NGUYỄN TẤN HOÀI (1881-1949)
THỌ ĐỨC CHƠN TIÊN

ĐẠI LỄ AN VỊ CÁC NGHI THỜ TỔ ĐÌNH TÒA THÁNH CHÂU MINH 18 - 19 tháng Giêng năm đạo 90 - Ất Mùi (2015)

ĐẠI LỄ AN VỊ CÁC NGHI THỜ TỔ ĐÌNH 
TÒA THÁNH CHÂU MINH

Thượng Phướn Linh và Nghinh Thánh




Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

ĐOẠN TRỪ LỤC DỤC - ĐỨC NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ DẠY

ĐOẠN TRỪ LỤC DỤC
           
            Ngọ thời, 01/10/ Tân sửu Năm đạo 37 (08/11/1961)

          BẠCH HẠC ĐỒNG TỬ, Tiểu Thánh chào chư chức sắc lưỡng đài, chư chức việc đàn tiền và toàn thể lưỡng ban nam nữ. Giờ nay Tiểu Thánh thừa lịnh báo cơ, sẽ có Đấng Ngọc Hoàng Thượng Đế thân lâm giáo huấn. Vậy đàn tiền thành tâm kiến giá. Tiểu Thánh xin xuất ngoại.

          Tiếp điển:
          NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ, Thầy linh hồn các con, Thầy mừng các con đàn tiền nam nữ.

                                                       THI
                             CAO diệu linh thông đạo pháp truyền,
                             ĐÀI khai bửu hội hóa chơn duyên                  
                             GIÁO minh siêu đọa hồi nhân phẩm,
                             CHỦ hiệp hoàng đồ lý hạo nhiên.          
         
Giờ nay Thầy ngự đàn để truyền lời giáo huấn theo đề tài: “ Đoạn Trừ Lục Dục” Trong Phẩm Trung Thừa. Thầy miễn lễ các con tọa thiền để tâm thanh tịnh hầu trợ điển cho đồng loan.

          Nầy các con ôi ! Người sanh trong hoàn vũ vì không phân biệt được giả chơn, mãi để linh hồn lệ thuộc vào đường tình dục, nên xa lần lý đạo, mà phải luân chuyển trong vòng tứ khổ trầm mê. Ngày nay Thầy lập giáo để độ dẫn các con trở về nguyên bản; nên đề tài giáo huấn trọng yếu các con là: Đoạn Thất Tình, Lục Dục, để các con thu nhận lấy tinh thần trong bước đường tu học.

          Lục Dục là: Nhãn dục, Nhĩ dục, Tỷ dục, Thiệt dục, Thân và Ý dục. Chính sáu điểm là 6 cơ quan tối trọng để tạo thành con người hiện hữu nơi thế gian, nhưng vì đa phần nhơn loại không biết tự trọng lấy Bửu pháp để rèn luyện giữ tròn nguyên chất mà lần về với Thầy; mãi bị trược trần cám dỗ, làm cho 6 cơ quan quyết định con người trở thành 6 ngã đường tà vạy, khiêu dẫn cho tâm hồn con người phải sa đọa. Vậy giờ nay các con cố gắng định tâm để lãnh hội chung, lời Thầy thuyết hóa.

                                                THI BÀI.
                             Để con trẻ thông hành đạo pháp,
                             Đường tu chơn thu nạp nên công;
                                      Lánh xa sắc tướng trần hồng,
                   Định cơ tiến hóa hiệp đồng cảnh minh.
                             Nay Thầy dạy phương trình ký yếu,
                             Đoạn lục trần mở khiếu huệ quang,
                                      Lục trần là sáu ngã đàng,
                   Đã từng đắm đuối muôn ngàn linh căn.
                             Biết bao lớp Ni -Tăng truyền giảng,
                             Trước những mong chứng bản thiên đài,
                                      Nhưng rồi chung cuộc khoanh tay,
                   Bởi chưng thị dục chuyển xoay tinh thần.
                             Sáu giã thức chia phần hiếu vọng,
                             Mỗi cơ năng hoạt động không ngừng,
                                      Làm cho thần giác trệ ngưng,
                   Nhân quang mờ tối quây quần sông mê.


                             NHÃN dục ấy khởi đề luyến ái,
                             Mắt ưa nhìn sắc thái lệ hoa,
                                      Gái xinh trai đẹp hằng hà,
                   Cảnh tình kiều diễm, cửa nhà cao sang.
                             Chạy theo trước diễn màn si tục,
                             Phóng tầm cơ quanh khúc nhạc reo,
                                      Khi cao hứng, khi hiểm nghèo,
                   Kiếp đời nông nỗi gió bèo mặc nhiên.
                             Người thế gian đảo điên vì mắt,
                             Mắt ưu tư muôn sắc giả hình,
                                      Tục thường uốn nắn làm xinh,
                   Nữ nam đắm đuối quên mình chánh nghi.
                             Nhìn sắc đẹp mong gì trọn đủ,
                             Nhìn lợi quyền quyết thủ về ta,
                                      Thấy ai lớn đất rộng nhà,
                   Động lòng tham nhũng dở ra kế tà.
                             Trường mãn mục đào ba khủng khiếp,
                             Phế luân thường họa tiếp thời tranh,
                                      Bởi chưng nhãn dục điểm thành,
                   Dối gian tráo trở mà sang khổ đề.
                             Con tu học đi về pháp lý,
                             Nghiệm giác đồ luyện kỷ đắc thông,
                                      Mắt không để vướng trần hồng,
                   Mà đem nhãn tục ứng đồng nhãn chơn.
                             Tập xem thấy linh sơn cảnh tượng,
                             Luyện nhìn theo chiều hướng sắc thiên,
                                      Nguy nga tráng lệ hồn nhiên,
                   Của Thầy ban sẵn mối giềng lương sanh.
                             Ngày vui nhận điều hành trước mắt,
                             Giờ công phu ngưỡng đặc ân linh,
                                      Đoạn trừ nhãn dục thường tình,
                   Trưởng thành nhãn huệ an ninh đắc truyền.
                             Phần thứ nhứt căn nguyên điểm đạo,
                             Mong mỗi con tận bảo thức đồng,
                                      Phẩm đời luyện để nên công,
                   Phẩm Tiên thừa tiếp nơi giòng chơn dương.


                             NHĨ dục ấy, bịnh thường nhân loại,
                             Vì người nay trái phải theo chiều,
                                      Tiếng kèn giọng uyển gợi khêu,
                   Du dương luận điệu dệt thêu nên hình.
                             Lời tân bốc cho mình xuôi việc,
                             Lời xiểm gièm bác chiếc người ta,
                                      Khôi hài khuyến rũ lời ca,
                   Muôn ngàn thứ tiếng truyền qua nhĩ đồng.
                             Bởi nhĩ dục đâu thông tà chánh,
                             Nên thích nghe vặt vạnh thói đời,
                                      Thích nghe những chuyện xu thời,
                   Những điều bịa đặt những lời ngợi khen.
                             Vì nhĩ dục người tăng tội lỗi,
                             Nạn nghịch thù càng bội số dư,
                                      Trụ Vương mất lẽ thiện từ,
                   Chỉ nghe Đắc Kỷ xúi lời gian ngoa.
                             Sống giữa cuộc ta bà nịch ái,
                             Biết bao nhiêu khổ hải lệ tràn,
                                      Một phần do tại nhĩ quan,
                   Cha con chồng vợ lân bàng tổn thương.
                             Cơ tiếp xữ thế thường đã chẳng,
                             Còn mong chi nguyện đặng cảnh Thiên,
                                      Thử xem nhân sự nhãn tiền,
                   Trung ngôn nghịch nhĩ đảo điên thay là.
                             Nay trường đạo thông qua yếu điểm,
                             Dạy các con nhĩ chiếm thượng đề,
                                      Nghe lời đạo nghĩa tương tề,
                   Lập trường phán đoán giác mê đôi đường.
                             Tập nghe thấy niềm thương nhân loại.
                             Đổi lời khen lẽ phải suy tôn,
                                      Sao cho nhĩ thuận trường tồn,
                   Âm truyền cảm xúc càn khôn hiệp đồng.
                             Để tiến hóa theo dòng đạo pháp,
                             Mỗi các con tự tạo trí mình,
                                      An hòa trước những vọng thinh,
                   Vui nghe lời thiện khắc mình luật chung.
                             Hết nhĩ dục thuận tùng nhĩ huệ,
                             Nghe được trong cơ thể tạo đoan,
                                      Tiếp thông cảnh giới an nhàn,
                   Tứ thời động tịnh tương quan ứng thành.


                             TỶ là mũi, rấp ranh mùi tục,
                             Người xưa nay tỷ dục là nhiều,
                                      Cũng phần trụy lạc đắm xiêu,
                   Cũng cơ thối loạn lắm điều bê tha.
                             Ngày chen lấn tầm ra lẽ mọn,
                             Để cung cầu từng món xa hoa,
                                      Không nhìn thực trạng đời ta,
                   Chỉ mong thỏa mãn những là thức mê.
                             Mùi cao lương tư bề phưởng phất,
                             Sặc mũi nồng ngưỡng ngất vọng mơ,
                                      Làm cho thần trí lu mờ,
                   La cà kiếp tục bơ phờ nghĩa phương.
                             Vì Tỷ dục tầm thường phẩm độ,
                             Tiếp hơi mồi chẳng cố sĩ liêm,
                                      Rõ ràng giữa lớp kim tiền,
                   Mùi thơm hương lạc tạo phiền khổ chung.
                             Kìa danh lợi bao từng hương tỏa,
                             Bịnh trầm kha gieo họa nhiễm trùng,
                                      Đời nay tỷ dục hành hung,
                   Gieo sâu niệm thức tận cùng khát khao.
                             Con tu học đề cao thánh phẩm,
                             Dụng đức hiền tưới tẩm hạnh chơn,
                                      Tiếp mùi hương vị nghĩa nhơn,
                   Phạn trà thanh đạm giải cơn khổ đời.
                             Đoạn tỷ dục sáng ngời quang khiếu,
                             Hiệp nguồn thiên vi diệu linh căn,
                                      An nhiên thể chất hóa hoằng,
                   Định cơ giác thế nuôi hằng nhiệt tâm.
                             Thầy luận giải phương châm chỉ hướng,
                             Giờ công phu độ lượng mỗi con,
                                      Mong sao tất cả vuôn tròn,
                   Nơi trường Đại Đạo điểm son tươi màu.


                             THIỆT là lưởi, trước sau khó giữ,
                             Thường tạo nhiều ưu lự thế gian,
                                      Uốn quanh ba tấc trong màn,
                   Dở hay thiện ác, dọc ngang đủ chiều.
                             Một tập quán khó siêu rỗi được,
                             Tâm vị ngon bày chước tham gian,
                                      Cao lương phủ kín thân bàng,
                   Dễ thưa kẻ quấy mở đàng lộng thinh,
                             Bởi thiệt dục nghiêng chinh phong hóa,
                             Xem đời nay mô tả khó thành,
                                      Miệng lằn lưởi mối biến sanh,
                   Đủ phương hiểm độc, đủ vành trược ô.
                             Tệ hại bấy tiền đồ nhân loại,
                             Sự nói ăn lẽ phải là thường,
                                      Ngặt vì lâm bệnh tổn thương,
                   Bắt mồi tranh chấp nên vương tội tình.
                             Để hội lý tinh minh trường đạo,
                             Và rõ ràng chí bảo pháp môn,
                                      Dạy con vĩnh lập trường tồn,
                   Theo phương giải khổ độ hồn kỳ ba.
                             Đoạn thiệt dục lần qua chánh giác,
                             Sống bình thường đạm bạc làm vui,
                                      Lời nay êm dịu dưỡng nuôi,
                   Nem lân đổi lại vị mùi thanh trai.
                             Nếm thánh dược học bài thánh đức,
Vịnh tiên thi thưởng thức tiên phong,
          Truyền chung nguồn sáng đại đồng,
                   Soi màng trược cấu lóng trong tinh thần.
                             Lý thiệt dục Thầy phân đại lược
                             Dạy thực hành khử trược hồi minh,
                                      Mỗi con thu nhận chương trình,
                   Cho trường tu học dọn mình đúng phương.


                             THÂN dục ấy, là đường khổ nghiệp,
                             Từ xưa nay nối tiếp tập truyền,
                                      Cho rằng cái sống trần duyên,
                   Xuê xoang đài các tước quyền oai danh.
                             Thân hữu hoại biến thành ngọc tỷ,
                             Mãi nưng niu chiều lụy đêm ngày,
                                      Tâm thần dở tỉnh dở say,
                   Do thân điều khiển đặt bày đủ phương.
                             Thân muốn những sô lương hào tứ,
                             Thân không làm mong dự cao sang,
                                      Thân ưa tửu điếm trà đàng,
                   Tứ tường lão luyện vua quan vẽ mày.
                             Bởi thân dục chuyển xoay chiều hướng,
                             Phế trung cang khí tượng chánh minh,
                                      Miễn sao thủ lợi cho mình,
                   Thị phi trối kệ trọng khinh mặc người.
                             Vì thân dục nên đời trụy lạc,
                             Sống ăn chơi biếng nhác hèn ươn,
                                      Làm cho mất vẻ thiên lương,
                   Sắc tài vùi dập một trường mộng hoa.
                             Nay chỉnh huấn đạo nhà truyền lại,
                             Dạy công phu cứu giải nghiệp oan,
                                      Đem thân nắn đúc khuôn vàng,
                   Để mà cung phụng chánh đoan nghĩa hành.
                             Thân xác thịt hoàn thành hiếu hạnh,
                             Trọng gia thinh thân tránh nhục hình,
                                      Thân làm việc phải quang minh,
                   Đói no tùy phận giữ mình khiết liêm.
                             Thân tu học trang nghiêm thể cách,
                             Thân vị tha giúp ích cho người,
                                      Đói ăn rách mặc vui tươi,
                   Mặc ăn hợp lẽ, nói cười đúng phương.
                             Thân lễ bái kính nhường trên trước,
                             Thân tự tu lóng trược thành thanh,
                                      Luyện thân nhứt chỉ nhứt hành,
                   Hiệp cơ thần khí chuyển sanh thánh hài.
                             Nhị xác thân truyền khai thể hóa,
                             Điểm thiên hình tiết tỏa diệu công,
                                      Cho thân thoát lớp trần hồng,
                   Cho đời tu niệm linh thông pháp truyền.


                             Ý dục ấy, gọi thiên lý mã,
                             Chủ buông cương phóng thả dặm ngàn,
                                      Đông tây nam bắc dọc ngang,
                   Trăm đường nghìn nẻo băng sang một giờ.
                             Vì quan niệm cuộc cờ chiến thắng,
                             Giữa nhân quần mưu đặng hơn thua,
                                      Cho nên ý dục nô đùa,
                   Chỉ huy toàn diện để mua chác sầu.
                             Trường lục dục Ý đầu thống lãnh,
                             Chuyển vận hành đặc tánh ngũ ma,
                                      Đổ xiêu tất cả báu nhà,
                   Thân, tai, mắt, mũi hóa ra bịnh tình.
                             Trào mạch sống văn minh vật chất,
                             Ý tự cường ngưỡng ngất vọng xa,
                                      Ý mê dẫn nẻo đường tà,
                   Ý đầy ác cảm diễn ra buổi nầy.
                             Ý sát phạt chuyện gây nên dữ,
                             Ý tham lam quyết dự phần hơn,
                                      Ý xua đồng loại ghét hờn,
                   Để thu lợi cả nghĩa nhơn xa rời.
                             Như thế ấy cảnh đời hư hỏng,
                             Và rằng không tính phỏng mấy ai,
                                      Nên chi Thầy lập Cao Đài,
                   Ban truyền chánh pháp hoằng khai đạo mầu.
                             Dạy các con kèm thâu Ý lại,
                             Dụng thần phương cứu giải nghiệp oan,
                                      Truy nguyên rõ lý Nhân hoàng,
                   Đoạn lìa Ý dục, điểm trang Ý thành.
                             Ý định tưởng nhân lành giống quý,
                             Tiếp cơ huyền mở trí huệ quang,
                                      Truyền ra sự việc hảo toàn,
                   Trọn gìn công lý độ an thế tình.
                             Muốn Ý được nghiêm minh đường sáng.
                             Chủ tại tâm, tâm phán rõ ràng,
                                      Chánh thành tâm đã hiệp hoàn,
                   Thì đâu còn những cơ hàn ngoại phong.
                             Tâm tiết tỏa trước dòng huyền lý,
                             Đạo đức bình dục Ý tiêu tan,
                                      THÂN đem hữu ích lân ban,
                   THIỆT dùng ngay thẳng chẳng màng vị mê.
                             TỶ trực lãnh xúc đề hương nguyện,
                             NHĨ thính đồng phục thiện lương năng,
                                      NHÃN quang chiếu ánh huệ đăng,
                   Soi từng nơi tối Chơn thần lưu thông.
                             Lục trần đã định trong thánh thể,
                             Thất tình đồng liên hệ thức an,
                                      Chuyển đời chung tạo cảnh nhàn,
                   Linh hồn quang khiết vén màng diệu minh.
                             Đường tu học công trình quyết tại,
                             Thiệt và hư biện giải phân rành,
                                      Cổ lai nguồn huệ phát hành,
                   Chỉ vì giả thức rấp ranh ngăn ngừa.
                             Nay san định Trung thừa bửu phẩm,
                             Đem đuốc thiên soi ấm đạo tràng,
                                      Phổ đồng thuyết hóa thế gian,
                   Mở guồng máy nhiệm chuyển đàng Phật Tiên.
                             Mong tất cả con hiền nam nữ,
                             Học cho rành vẹn giữ cho y,
                                      Rõ ràng chánh thống Tam Kỳ,
                   Hoằng khai lý diệu thông quy pháp hành.
                            
                                                THI
                             Thành đạt công tu đắc huệ quang,
                             Trước nhờ lục dục thất tình an,
                             An tâm định tánh chơn thần ngự
                             Ngự giải trần mê kiến Phật đàn.

Đề tài Thầy dạy đến đây đã hết. Vậy Thầy ban ân lành cho tất cảc các con nam nữ xa gần chung hiệp hầu lịnh hôm nay.

          Thầy mừng tất cả các con Thầy thăng./.